Trước khi đạt danh hiệu “Vua cà phê”, tuổi thơ của Đặng Lê Nguyên Vũ khốn khó với những ngày chăn lợn, bẻ ngô, đóng gạch, cuốc bộ 15 km trên đất đỏ để đến trường.
Để hiểu rõ hơn về con đường khởi nghiệp của Đặng Lê Nguyên Vũ, bạn đọc đừng vội bỏ qua những chia sẻ dưới đây nhé!
Tuy còn trẻ nhưng ước mơ của Đặng Lê Nguyên Vũ không hề trẻ
Kể từ năm 16 tuổi, khi chứng kiến cảnh bố ốm nặng, cần 2 triệu đồng chạy chữa nhưng vay mượn cả nhà không đủ, anh Vũ có thể nói chắc chắn sẽ thay đổi cuộc sống của cả gia đình. gia đình.
Sau khi tốt nghiệp cấp 3, anh tiếp tục theo học ngành Y, nhưng sau đó nhận thấy ngành này không thể thực hiện được hoài bão và ước mơ của mình nên anh đã bỏ học vào năm thứ 3 đại học.
Anh Vũ quyết định bắt xe vào TP.HCM để thăm dò cơ hội. Khi đi, anh chỉ mang theo hành trang duy nhất là địa chỉ và tên của một người chú mà anh chưa từng gặp mặt. Anh hứa khi sự nghiệp ổn định sẽ về nước.
Tuy nhiên, cậu đã quay trở lại trường học sau vài ngày vì nhận được rất nhiều lời khuyên chân thành từ người chú của mình. Nhưng trong sâu thẳm, anh Vũ vẫn nung nấu ý tưởng kinh doanh.
Ông đánh giá, Việt Nam là nước xuất khẩu cà phê đứng thứ hai thế giới, nhưng hình ảnh cà phê nước ta thì chưa ai biết đến. Bên cạnh đó, một trong những loại cà phê ngon nhất Buôn Ma Thuột có được công nhận hay không?
Kể từ đó, Mr. Vũ quyết định nghiên cứu và học tập. Anh ấy muốn làm ra loại cà phê ngon nhất và muốn xuất khẩu ra nước ngoài.
Tuy nhiên, khi truyền đạt những suy nghĩ của mình cho bạn bè, anh chỉ nhận được sự chế giễu và bị coi là “kẻ điên khùng khùng”, có những ý tưởng vượt quá khả năng và tầm với của mình. Ngay cả những trường đại học lớn cũng chỉ có một vài người để nói chuyện.
Tuy nhiên, anh Vũ vẫn tìm được 3 người đồng nghiệp học cùng lớp nhưng họ chỉ hứa giúp anh lúc đầu chứ không muốn theo nghề này.
Không chần chừ, anh Vũ bắt tay ngay vào thực hiện ý tưởng của mình. Một nhóm 4 người tranh thủ ngày chủ nhật tìm người kinh doanh cà phê để thuyết phục họ chuyển đổi ngành nghề. Cứ như vậy, sau một thời gian anh đã tích lũy được vốn kiến thức rộng lớn về cà phê.
Tháng 8/1996, quán cà phê Trung Nguyên ra đời. Mọi hoạt động từ nướng, xay, chế biến của quán đều được thực hiện trong căn nhà gỗ vỏn vẹn 2,8m2 khiến nhiều người trong nghề phải phì cười.
Tuy nhiên, Đặng Lê Nguyên Vũ vẫn tin tưởng vào quyết định của mình. Anh khẳng định sau 6 tháng nữa quán sẽ phát triển với công việc kinh doanh 10 năm kinh nghiệm tại đây. Và thực tế, nửa năm sau, Trung Nguyên đã phát triển hơn 20 năm kinh doanh tại Buôn Ma Thuột.
Sự nghiệp thành công ngoài mong đợi
Năm 1998, Đặng Lê Nguyên Vũ mở 6 quán cà phê tại TP.HCM, thương hiệu này bắt đầu bùng nổ và trở thành một trong những thương hiệu quen thuộc.
Năm 1998, Đặng Lê Nguyên Vũ mở 6 quán cà phê tại TP.HCM, thương hiệu này bắt đầu bùng nổ và trở thành một trong những thương hiệu quen thuộc.
Do các cửa hàng tại TP.HCM phát triển nhanh chóng, ông Vũ quyết định mở rộng Trung Nguyên ra toàn quốc thông qua hình thức nhượng quyền. Đến giữa năm 2002, tại 61 tỉnh thành Việt Nam, Trung Nguyên đã có hơn 400 quán cà phê nhượng quyền.
Ở chặng đầu tiên, Mr. Vũ không chủ trương mở các chi nhánh đồng nhất, chỉ tập trung nâng cao hình ảnh thương hiệu bằng dịch vụ và chất lượng sản phẩm.
Với sự nghiên cứu cần mẫn kết hợp với sự sáng tạo, Mr. Vũ đã nghiên cứu và phát triển ra 30 loại cà phê với nhiều hương vị khác nhau và 9 cấp độ hương vị khác nhau cho sản phẩm.
Với phong cách đặc trưng của cà phê Trung Nguyên, không ai có thể chối từ. Hơn nữa, các quán cà phê đã và đang tạo nên một trào lưu mới cho giới trẻ nước ta.
Ông. Vũ gọi đó là cà phê theo phong cách Việt, cẩn thận đưa khách hàng vào phong cách sống đó thông qua khẩu hiệu: “Khơi nguồn sáng tạo”.
Đặng Lê Nguyên Vũ với giấc mơ đưa Trung Nguyên ra khỏi Việt Nam
Năm 2002, nhận thấy đã đến lúc thương hiệu này phải rời Việt Nam, ngoài việc tìm kiếm thị trường, Mr. Vũ cũng đã đầu tư 3 triệu USD để hoàn thiện hệ thống mã thông báo. Đồng thời, khẳng định giá trị của Trung Nguyên bằng việc thuê công ty tư vấn tại New Zealand.
Đặng Lê Nguyên Vũ với giấc mơ đưa Trung Nguyên ra khỏi Việt Nam
Cũng trong năm 2002, quán Cà phê Trung Nguyên đầu tiên xuất hiện tại Tokyo, đánh dấu một bước tiến quan trọng. Bởi nếu thành công, nó sẽ đẩy nhanh các kế hoạch mở rộng của thương hiệu ra nước ngoài.
Ngoài khó khăn về tài chính, mặt bằng và hình ảnh, Trung Nguyên còn phải đối mặt với khó khăn lớn nhất là Goliath, Starbucks – công ty cà phê toàn cầu lớn nhất của Mỹ.
Tại Nhật Bản, có gần 400 cửa hàng Starbucks trên tổng số hơn 6.000 cửa hàng trên toàn thế giới. Tuy nhiên, điều đáng ngạc nhiên là đơn vị nhượng quyền Trung Nguyên tại đây lại tính giá mỗi ly cà phê Trung Nguyên cao hơn 50% so với Starbucks và 25% so với các thương hiệu cà phê trong nước khác.
Hiện nay, thương hiệu Trung Nguyên đã có mặt tại nhiều quốc gia như: Thái Lan, Nhật Bản, Trung Quốc, Singapore và Cộng hòa Séc, Hoa Kỳ, Đức, Đông Âu, Nga, Pháp. Hiện tại, Mr Vũ đang thực hiện hợp đồng tìm kiếm thị phần tiêu thụ sản phẩm tại 15 quốc gia như Úc, Đức, Đài Loan, Canada,…
Hơn nữa, Đặng Lê Nguyên Vũ đã thực sự gây bất ngờ cho giới kinh doanh khi tung ra sản phẩm G7, là một dạng cà phê hòa tan, vào tháng 11/2003.
Sau hơn 8 tháng ra mắt, sản phẩm G7 đã mang đến không ít rắc rối cho các đối thủ. Giấc mơ vươn ra toàn cầu và đưa thương hiệu Trung Nguyên ra thị trường thế giới vẫn còn sơ khai.
Ông Vũ khẳng định: “Tôi muốn thương hiệu cà phê Trung Nguyên của Việt Nam nổi tiếng trên toàn thế giới. Cà phê của chúng tôi rất tuyệt nên không có lý do gì mà chúng tôi không thể pha được ”.
Mỗi người trong chúng ta đều có ước mơ của riêng mình, dù lớn hay nhỏ. Qua câu chuyện trên, chúng ta học được rằng không được từ bỏ ước mơ của mình, dù bị người đời chế giễu hay vấp ngã, thất bại trên đường đi.