Mối quan hệ giữa cá nhân và xã hội là gì?
Mối quan hệ biện chứng giữa cá nhân và tập thể
Riêng tư là hiện tượng lịch sử mang tính chất con người cụ thể, đồng thời là sản phẩm của sự phát triển xã hội, là chủ thể của các quan hệ và nhận thức xã hội. Cá nhân là một con người hoàn chỉnh trong sự kết hợp các khả năng độc đáo của mình với các chức năng xã hội do anh ta thực hiện.
Tập đoàn là hình thức liên hệ giữa các cá nhân thành tập thể xã hội xuất phát từ sở thích và nhu cầu kinh tế, chính trị, đạo đức, thẩm mỹ, nghề nghiệp nên xã hội có nhiều tập thể khác.
Thực chất của quan hệ giữa cá nhân và tập thể là quan hệ lợi ích – cơ sở của sự liên kết hoặc phân chia các thành viên trong một tập thể. Lãi suất là nhu cầu vật chất – tinh thần của mỗi cá nhân bao gồm sự thống nhất và mâu thuẫn. Vì lợi ích và nhu cầu của mỗi cá nhân là khác nhau và sự thoả mãn lợi ích và nhu cầu của tập thể mỗi cá nhân thường thấp hơn so với nhu cầu của mỗi cá nhân. Nhưng cá nhân luôn cần và có nhu cầu tập thể, vì cá nhân không thể tồn tại độc lập với tập thể trong tính liên kết của tổ chức xã hội và cộng đồng xã hội.
Các bảo đảm về sự ổn định của tổ chức và sự phát triển của cá nhân thường được xây dựng trên các nguyên tắc như: tương trợ trên tinh thần hữu nghị; thực hiện tốt quyền và nghĩa vụ của cá nhân đối với tập thể và ngược lại; sự pha trộn hài hòa giữa lợi ích và nhu cầu cá nhân với lợi ích và nhu cầu tập thể; bình đẳng trong tập thể, tôn trọng tập thể và quyền quyết định của tập thể; cá nhân có ý thức trước tập thể về hành vi của mình; Tập thể luôn quan tâm đến cá nhân, thỏa mãn lợi ích và nhu cầu chính đáng của mỗi cá nhân. Tuy nhiên, tuỳ theo tính chất của mâu thuẫn giữa cá nhân với tập thể và những điều kiện lịch sử nhất định mà mối quan hệ giữa cá nhân với tập thể có thể phát triển cũng như tan biến.
Mối quan hệ giữa lợi ích của xã hội và lợi ích của cá nhân là cơ sở của quan hệ cá nhân và xã hội
Khái niệm xã hội được định nghĩa trên phạm vi rộng và hẹp: loài người, quốc gia, dân tộc, giai cấp, chủng tộc, v.v. Nhưng cho dù nó được thể hiện như thế nào, thì xã hội vẫn chưa bao giờ tồn tại.
tồn tại với tư cách là một hệ thống quan hệ xã hội hoàn chỉnh, là cơ sở cho sự tồn tại và phát triển của mỗi cá nhân.
Mối quan hệ giữa cá nhân và xã hội là mối quan hệ biện chứng, trong đó xã hội giữ vai trò quyết định, cơ sở của mối quan hệ này là lợi ích. Thực chất của tổ chức trật tự xã hội là điều chỉnh các quan hệ lợi ích để từ đó tiến hành khai thác tối đa các thành viên trong quá trình phát triển kinh tế – xã hội. Ở đó xã hội luôn là điều kiện, môi trường, cách thức để thực hiện lợi ích cá nhân. Sự phát triển của xã hội kéo theo sự đa dạng, phong phú của các lợi ích, các mối quan hệ giữa cá nhân và xã hội. Cá nhân ngày càng tiếp nhận những giá trị vật chất và tinh thần từ xã hội nhằm đáp ứng nhu cầu hoạt động và sự phát triển nhân cách của mỗi cá nhân. Tuy nhiên, quan hệ giữa cá nhân và xã hội về mặt lợi ích cũng có sự thay đổi và phát triển trong lịch sử, tuỳ thuộc vào quá trình biến đổi của các phương thức sản xuất vật chất khác nhau.
Trong chế độ nguyên thuỷ, lực lượng sản xuất còn thấp, vì vậy để duy trì sự tồn tại và phát triển của xã hội phải dựa trên quan hệ sở hữu công cộng về tư liệu sản xuất. Vì vậy, cá nhân hòa tan vào tập thể, v.v.
Trong phương thức sở hữu tư nhân về tư liệu sản xuất, quan hệ giữa cá nhân và xã hội dựa trên cơ sở sở hữu tư liệu sản xuất có xu hướng tuyệt đối hóa vai trò, lợi ích và nhu cầu của cá nhân, cá nhân, v.v.
Dưới chủ nghĩa xã hội, về cơ bản dựa trên sở hữu công cộng về tư liệu sản xuất, mối quan hệ giữa lợi ích cá nhân và xã hội về cơ bản có xu hướng dẫn đến sự thống nhất lợi ích của cá nhân, cá nhân và xã hội, tạo điều kiện cho sự hoàn thiện và phát triển của mỗi cá nhân, v.v.
Có nghĩa
Về nguyên tắc, nó thừa nhận tính khách quan, tính phổ biến và tính quy luật của mối quan hệ giữa cá nhân và nhóm, cá nhân và xã hội. Trong mối quan hệ này không phủ nhận vai trò của cá nhân mà ngược lại càng đề cao vai trò của xã hội đối với mỗi cá nhân.
Trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội ở nước ta, đường lối đúng đắn của Đảng và Nhà nước ta là bảo đảm kết hợp hài hòa lợi ích cá nhân với lợi ích tập thể, chung của xã hội, giải quyết kịp thời những mâu thuẫn trong nội bộ nhân dân, tạo điều kiện thuận lợi để mỗi cá nhân phát triển nhân cách toàn diện.
Phát triển kinh tế hàng hoá nhiều thành phần theo cơ chế thị trường đi đôi với tăng cường vai trò quản lý nhà nước theo định hướng xã hội chủ nghĩa, luôn bảo đảm công bằng về quyền và nghĩa vụ đối với các thành phần. đến các đặc quyền; Phát huy nhân tố con người làm mục tiêu cuối cùng trong mọi hoạt động kinh tế, văn hóa, xã hội là điều kiện tiên quyết để giải quyết đúng đắn mối quan hệ giữa cá nhân và xã hội ở nước ta hiện nay.