[Review] Phim Hồn papa da con gái – Phim Việt Nam hay ủng hộ

Papa’s Soul, Daughter’s Skin là bộ phim chuyển thể từ tiểu thuyết Papa to Musume no Nanokakan (Bảy ngày của Cha và Con gái) của nhà văn Nhật Bản Takahisa Igarashi.

Tuy nhiên, phiên bản Việt không phải là bộ phim duy nhất được chuyển thể từ tiểu thuyết trên. Trước đây, Nhật Bản và Hàn Quốc cũng đã sản xuất phim truyền hình và phim truyền hình tại quốc gia của họ dựa trên cuốn tiểu thuyết này.

Tuy nhiên, các nhà làm phim “Papa, Da Daughter” đã có một bước đi khác trong việc xây dựng cốt truyện và thay đổi cốt truyện một cách thú vị để phù hợp hơn với văn hóa Việt Nam. Phim vẫn là câu chuyện hoán đổi thân xác của hai cha con Hải (Thái Hòa) và Châu (Kaity Nguyễn) nhưng chỉ dùng ý tưởng này để xây dựng trên phim mà không bám sát nguyên tác tiểu thuyết. Cách làm này mang đến một cái nhìn mới cho bộ phim, nhưng vẫn mang lại cảm giác như những mô-típ và ý tưởng cũ.

hon-papa-da-con-gai-1

Theo góc nhìn của người xem, dù cùng giới nhưng tôi vẫn không thể đồng cảm với nhân vật Châu của Kaity Nguyễn. Nhân vật này được miêu tả là một cô gái sống nội tâm, không thể chấp nhận sự mất mát của một gia đình trước đây rất hạnh phúc và tràn ngập tình yêu thương.

Tuy nhiên, cách anh ấy tương tác trong phim khiến tôi cảm thấy Châu là người hướng ngoại hơn. Chính sự nhầm lẫn này khiến tôi cảm thấy phân vân giữa phân đoạn Kaity Nguyễn đóng vai Châu với phân đoạn nào cô ấy đóng vai Hải.

Nhiều câu thoại trong phim cũng khó hiểu, như khi Hải nói chuyện với Mrs. Liên (NSND Hồng Vân) về cuối phim. Tôi không hiểu lắm ý đồ của tác giả khi xây dựng những câu thoại này, nhưng nó khiến những người xem như tôi cảm thấy bối rối trước thái độ và cách nói của nhân vật, đôi khi quên mất diễn viên nào đang đóng nhân vật nào.

Bạn thấy đấy, Hồn papa, da con gái miêu tả tính cách của Hải và cô con gái Châu khá đối lập nên khi hoán đổi, hai nhân vật sẽ “khớp” với hình hài mới.

hon-papa-da-con-gai-2

Tuy nhiên, nó chỉ thể hiện một số chi tiết liên quan đến “kỹ năng làm việc” của mỗi người, chứ không có gì khác biệt trong cuộc sống hàng ngày. Kaity Nguyễn trong vai Châu vẫn không cảm thấy khác gì so với Kaity Nguyễn trong vai Hải.

Thái Hòa cũng không khá hơn là mấy, ngay cả diễn xuất của anh ấy cũng khiến tôi có cảm giác có gì đó không ổn, giống như anh ấy đã phải kìm chế quá nhiều so với “bản chất thật” của mình trong những bộ phim trước đó. Có lẽ do đã quen với những vai cũ của anh ấy nên tôi không ấn tượng với vai Hải trong phim này. Các vai phụ không có nhiều đất diễn nhưng tạo được ấn tượng tốt.

Mặc dù nội dung phim cố gắng “phá cách” so với nguyên tác nhưng tình tiết trong phim này khá đơn giản, thiếu những tình huống để tạo cao trào. Trong khi đó, điều quan trọng nhất là tạo ra sự chuyển biến tâm lý sâu sắc trong nhận thức của hai nhân vật Hải và Châu nhưng phim vẫn chưa kết thúc, chưa thuyết phục được người xem ở yếu tố này.

Thay vì tạo ra một tình huống khó quên để mỗi nhân vật nhận thức được cảm xúc của đối phương, các nhà làm phim lại xây dựng cốt truyện theo cách mà người thứ ba hoặc thứ tư vô tình kể cho họ nghe “câu chuyện”. thần chú làm cho mỗi nhân vật ngay lập tức “eureka” vấn đề. , cảm thấy khá gượng ép.

Điều khiến tôi cảm thấy thích thú với Hồn papa, da con gái là cuộc đời nữ sinh cấp 3 khá trọn vẹn của nhà làm phim Việt. Từ những vấn đề hết sức bình thường như đi muộn, quan hệ bạn bè, thầy cô, bị phạt làm thêm giờ đến việc áo dài trắng bị bẩn. Nhiều tình tiết trong phim này cũng cho thấy cuộc sống của một gia đình Việt Nam khá thú vị.

Hơn nữa, bộ phim này có khung hình đẹp và nhiều màu sắc, tạo nên đời sống xã hội đa chiều của một nhân vật rất cá tính, cả chính lẫn phụ. Một số tình huống hơi “biến thái” cũng được đưa vào phim nhưng không hề tinh tế, có thể mang lại cảm giác hơi lẫn lộn tùy khán giả.

hon-papa-da-con-gai-3

Thực tế, trong rạp mà tôi đã xem, không ít tiếng cười của khán giả trong những cảnh “hớ hênh” này. Chưa kể phân đoạn “người phiên dịch” cố chọc cười người xem nhưng khá nhạt và không cần thiết phải “cười”. Tuy nhiên, điều khiến tôi ấn tượng là bộ phim này có rất nhiều thông điệp ý nghĩa, nhưng đó là lúc bạn mới xem được.

Bộ phim dường như không giúp người xem thấy rõ những thông điệp này. Bạn có thể thấy rõ tiếng cười của các nhân vật trong mỗi cảnh quay, nhưng có lẽ không dễ dàng để thấy được điều gì thực sự ẩn sau tiếng cười trong suốt 115 phút của bộ phim.

Tóm lại, nếu bạn đang tìm một bộ phim hài hước để xem cùng người ấy vào dịp cuối năm hoặc đầu năm mới thì đây là một cái tên khá tuyệt vời. Phim được xếp hạng C16 không dành cho những người dưới 16 tuổi sử dụng.

Nguồn: Trải nghiệm số

Leave a Reply