Tất nhiên, khi làm phim làm lại, yếu tố đầu tiên cần quan tâm là lựa chọn kịch bản đã rất thành công. Từ Tôi là bà của bạn, Tháng năm rực rỡ, Ông tôi 30 tuổi tất cả đều bắt nguồn từ việc tác phẩm đã trở nên chỉn chu, hàng triệu vé đã được bán ra trên toàn thế giới.
Quan trọng nhất, khi chuyển thể thành phim Việt Nam, người làm phim phải dám lồng ghép yếu tố Việt vào đó để thú cưng trở thành một cái duyên trong chính họ. Đạo diễn Phan Gia Nhật Linh đã mạnh dạn lồng ghép hình ảnh chiến tranh Việt Nam, cuộc chia tay của một cặp vợ chồng và nhạc Trịnh Công Sơn. Tôi là bà của bạngóp phần nhắc nhở chúng ta về công việc rất hoàn chỉnh của anh ấy.
Tuy nhiên, nếu không giữ đúng nguyên bản có thể dẫn đến nhiều hậu quả không thể lường trước được. Ví dụ chính là My Sadistic Girl bản remake với sự tham gia của Hoài Lâm. Dẫu biết rằng, câu chuyện của bộ phim này xoay quanh tình yêu của một chàng trai ngây thơ với một cô gái nhạc rock, nhưng nhân vật chính trong bộ phim này đã bị thổi phồng quá mức, tạo ra nhiều tình tiết vô lý, hài hước và giả dối, khác hoàn toàn so với nguyên tác. Không những thế, phim còn bổ sung nhiều nhân vật mới, mời nhiều diễn viên nghiệp dư là người mẫu hay ca sĩ để câu khách, không những không hay mà còn khiến mạch phim rối rắm.
Vấn đề là, bạn không cần phải đi theo hướng quá an toàn. biết rằng, Tháng năm rực rỡ của Nguyễn Quang Dũng để lại ấn tượng rất sâu sắc, doanh thu trên nhiều rạp tiếp tục tăng, chúng ta vẫn thấy có gì đó chưa sáng tạo, dựa trên kịch bản đã có. Nó chỉ khiến người xem nhớ lại bản gốc, rất hay trước đây.
Về điều này, chúng tôi phải học hỏi ở Hàn Quốc rất nhiều với bản làm lại của Nhật Bản – Với bạn dạo này sốt. Đặt lên bàn cân so sánh giữa hai phiên bản, chúng ta phải thán phục cách đạo diễn Lee Jang Hoon loại bỏ hoàn toàn yếu tố buồn bã, u ám trong nguyên tác để thay vào đó là không khí vui tươi, lạc quan. bắt nguồn từ sự biến hóa tài tình và diễn xuất “tuyệt vời” của hai diễn viên thực lực Soo Ji Sub và Son Ye Jin.
Nhìn chung, điều này không thể đạt được dễ dàng với những nền điện ảnh còn nhiều lỗ hổng như Việt Nam. Đầu tiên, công chúng cần có cái nhìn khách quan và thoải mái hơn về những người làm phim. Ông tôi 30 tuổi của đạo diễn Võ Thanh Hòa công chiếu cuối tháng trước đã tạo nên làn sóng tranh cãi không ngớt. Nhiều người cho rằng bộ phim này khá “dở” vì diễn xuất cứng đơ của ca sĩ Trịnh Thăng Bình. Nhưng nhìn sơ qua thì rất thích hợp đi xem phim cùng những người thân yêu vì trong phim có bài học gia đình nhẹ nhàng.
Tóm lại, để xây dựng công thức thành công cho một bộ phim Việt làm lại, cần có sự đầu tư chuẩn bị rất nhiều từ khâu hình thành ý tưởng. Điều quan trọng nhất là giữ được kịch bản, phải nghĩ ra cách làm để không mất đi cái hồn ban đầu mà vẫn có nhiều đột phá của riêng nó. Đừng vội sa vào yếu tố câu khách bằng những chiêu trò như mời ca sĩ, người mẫu nổi tiếng đóng phim nếu kịch bản hay nhiều yếu tố khác chưa thực sự chỉn chu.
Nguồn: hoặc tv
Minh Phương- ATP Software